Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

GIÁC NGỘ


ĐẠO SƯ

Người ơi hãy hiểu Đạo Sư :
Tu hành > Đạo Pháp > để đi cứu đời,
Thoát khỏi khổ nạn bi ai,
Sinh - lão - bệnh - tử, muôn đời khổ đau.


Đạo Sư Phật Pháp vô biên,
Tông sư hai giới : Pháp - Tăng, giúp đời.
Tăng : thì xuất gia Thảnh Thơi,
Pháp : thì khổ cực tu nơi đời thường.

Tăng Sư : lánh xa đời phàm,
Tu hành đạo hạnh - nhàn thân cửa thiền.
Pháp Sư : Nửa Phật, Nửa tiên,
Nửa Thánh, Nửa Phàm, truyền giáo khắp nơi.

Tổ sư Tăng - Pháp > Phật Môn,
Vạn cổ thờ tại : Côn Sơn - Tự, > chùa.
Người tu thì cứ ngu ngơ,
Đệ tử gia Tục, lại dùng phép : Tăng.

Bảo sao khi luyện Mật Tông,
Như mèo giấu cứt - bởi sai luật Trời.
Người tu Mật : Pháp Sư, > Thầy,
Ăn mặn, lấy vợ, nhưng sai Quỷ Thần.

Tăng Sư chay tịnh tu thân,
Xa lánh lục dục - chẳng phân tranh gì.
Tứ đại giai không - từ bi,
Ân oán - hỉ nộ, không gì đọa thân.

Hai dòng Tăng - Pháp : giáo dân,
Cương nhu có đủ - muôn dân được nhờ.
Giờ đây mạt Pháp - ngáo ngơ,
Tăng - Pháp, lẫn lộn : tu thành quả sao ?

Sư thì trì tụng - độ : siêu,
Hồn về cực lạc hay vào đầu thai.
Nhưng Pháp là một không hai,
Kim Cương - Hộ Pháp : độ nhân an lành.

Thần Phật phân nhánh tu hành,
Pháp môn vô số - ác tu thành hiền.
Giờ đây mạt pháp > cải biên,
Cải thiện chẳng được, sinh ra họa đời.

Tu thì sảo biện - người ơi,
Chiến tranh biển thủ - lòng người, mị nhân.
Không còn chân lý cao minh,
Tâm cao, đức hạnh - cứu nhân độ đời.

Người ơi thổ lộ vài lời,
Người tu lưu ý : việc sai đừng làm,
Tục gia chớ dụng phép : Tăng,
Chớ sai lề luật - cổ nhân bao đời.


Đức Minh
Pháp chủ Thần Học Phương Đông